Cài đặt tùy chỉnh
Sau khi tái sinh, tôi khiến tra nam mất hết tất cả
Chương 4
Ngày cập nhật : 21-01-202510
Tôi và Phương Thành Châu hẹn gặp nhau tại khách sạn mà ban tổ chức sắp xếp chung cho tất cả khách mời. Cao Phương Phương chắc chắn cũng ở cùng hắn, vì Đóa Đóa đã cài người theo dõi sát sao.
Khách sạn này là nơi tập trung tất cả các phóng viên, nhà sản xuất, diễn viên và đạo diễn được mời tham gia sự kiện. Hai người bọn họ lần này chắc chắn không thể thoát khỏi cảnh xấu mặt.
Quả nhiên, khi Cao Phương Phương che kín mặt từ phòng của Phương Thành Châu bước ra, đám phóng viên đã mai phục sẵn lập tức ùa lên, bao vây cô ta.
Cao Phương Phương hoảng sợ lùi từng bước, không may vấp ngã và ngã ngửa trở lại phòng.
Lúc này, Phương Thành Châu đang quấn mỗi chiếc khăn tắm quanh hông, kinh ngạc nhìn cảnh tượng ngoài cửa. Mãi đến khi ánh đèn flash nháy liên tục, hắn mới bừng tỉnh và nhận ra mọi chuyện.
Nhưng ngoài dự đoán của tôi, họ thậm chí đã mang theo cả con trai mình đến.
Sau đó, Đóa Đóa kể lại rằng, hai người này định liều một phen, tính bắt cóc Mộng Mộng ngay tại Tam Á, rồi lập tức tiến hành ghép gan cho con trai tại bệnh viện gần đó.
Buồn cười thật! Tôi chỉ nói sẽ gặp hắn ở Tam Á, có bảo sẽ đưa Mộng Mộng theo đâu? Hắn vẫn ngây thơ tưởng tôi còn yêu hắn, như trước đây luôn nghe lời hắn răm rắp, chỉ mong hắn quan tâm đến Mộng Mộng một chút.
Thật đáng tiếc, mấy ngày nay Mộng Mộng chơi ở nhà Đóa Đóa vui đến quên cả trời đất, hoàn toàn không nhớ đến người cha này.
Đối với trẻ nhỏ, điều chúng cần là tình yêu thương, còn tình yêu từ một người cha vô dụng thì chẳng phải thứ bắt buộc.
Đúng lúc đó, con trai của Cao Phương Phương dụi mắt, ngái ngủ bước ra từ phòng ngủ. Nhìn thấy mẹ mình ngã nhào trước cửa, cậu bé ngây thơ hỏi: "Mẹ ơi, mẹ làm sao thế?"
Sau đó, cậu bé đưa tay về phía Phương Thành Châu: "Bố, bế con!"
Cảnh tượng này khiến đám phóng viên sục sôi. Họ thậm chí quên cả chụp ảnh, chỉ chăm chăm hóng chuyện:
"Phương Thành Châu không phải đã kết hôn rồi sao? Vợ anh ta là Tống Ninh cơ mà?"
"Cao Phương Phương chẳng phải nhân viên công ty hắn à?"
"Trước giờ không phải hắn xây dựng hình tượng yêu vợ thương con à? Sao lại có con riêng với bồ nhí lớn thế này rồi?"
Một vài phóng viên lấy điện thoại ra, livestream ngay tại chỗ: "Ôi trời ơi! Drama cực lớn đây! Mau vào xem ngay!"
Lúc này, Cao Phương Phương hoảng loạn đứng dậy, nhưng không may áo khoác của cô ta bị vướng vào giá đỡ máy quay của một phóng viên. Cô ta giật mạnh áo khoác, không ngờ nó tuột hẳn ra.
Bên trong, cô ta chỉ mặc một bộ nội y đầy khiêu khích, thậm chí quần lót còn có khóa kéo.
Đám phóng viên không nhịn được nữa, tiếng cười ồ ạt vang lên. Những người hóng chuyện ngày càng đông, không chỉ là phóng viên mà cả các đạo diễn, nhà sản xuất ở cùng khách sạn cũng kéo đến xem.
Những người ở hàng đầu chen lấn, vô tình đẩy cả vào phòng. Trên giường, hàng loạt đạo cụ như roi da, nến nóng được bày ra rõ ràng.
"Thì ra tổng giám đốc Phương lại có sở thích nặng đô như vậy!"
"Bảo sao Cao Phương Phương chẳng có gì mà tài nguyên lại đầy đủ!"
"Tống Ninh đã có Đóa Đóa làm quản lý, rõ ràng là nhà họ Phương không cho cô ấy bất kỳ cơ hội nào."
"Đúng là tra nam!"
Theo kịch bản của Đóa Đóa, đáng lẽ tôi phải xuất hiện tại đây, đóng vai một người vợ bị phản bội, đáng thương và yếu đuối.
Nhưng đạo diễn Phùng An bất ngờ yêu cầu tôi cùng đoàn phim đi thảm đỏ sớm hơn dự kiến. Tôi không thể bỏ lỡ cơ hội này, vị thế của tôi trong ngành đang tăng lên đáng kể, không có thời gian để chứng kiến thời khắc lịch sử của cặp đôi "tra nam tiện nữ".
Đóa Đóa tiếc nuối than thở, đành tự mình đi xem.
Vụ bê bối của Cao Phương Phương khiến nhiều diễn viên, đạo diễn và nhà sản xuất mải hóng hớt đến trễ giờ thảm đỏ.
Trong các buổi phỏng vấn sau đó, khi được hỏi lý do đến muộn, ai nấy đều úp úp mở mở, chỉ nói vài câu bâng quơ. Nhưng khi ánh mắt chạm nhau, cả đám người đều bật cười phá lên.
Khi thảm đỏ kết thúc, đạo diễn Phùng An vỗ vai tôi với ánh mắt đầy cảm kích xen lẫn đồng tình:
"Cô làm tốt lắm. Vai nữ chính phim tiếp theo, cô có hứng thú không?"
Tôi và Đóa Đóa nhìn nhau, đúng lúc, cùng gật đầu: "Tất nhiên rồi, không biết khi nào thì tôi có thể vào đoàn?"
11
Sự việc lần này chiếm trọn bảng hot search trên Weibo suốt cả tuần. Thậm chí, nhiều chi tiết và bí mật mà ngay cả tôi và Đóa Đóa chưa kịp điều tra cũng bị cư dân mạng bóc mẽ từng cái một.
Ngày tôi sinh Mộng Mộng trùng với sinh nhật của Cao Phương Phương. Hôm đó, Phương Thành Châu lấy cớ phải giải quyết "chuyện khẩn cấp" để vắng mặt. Thực ra, hắn cùng Cao Phương Phương thuê nguyên một tầng khách sạn Hilton để tổ chức tiệc sinh nhật cho cô ta.
Nhờ mối quan hệ với Phương Thành Châu, Cao Phương Phương liên tục bắt nạt các diễn viên trẻ trong công ty. Có một nữ diễn viên vừa mới ra mắt, được cư dân mạng gọi là "Tiểu Tống Ninh" vì có nét giống tôi, đã bị cô ta làm xước mặt và vứt bỏ giữa vùng hoang vu. Đến giờ vẫn phải nằm viện, trong khi bố mẹ cô ấy là nông dân ở quê, không biết nhờ vả ai.
Con trai của Cao Phương Phương, tên là Cao Thành Huyền, bị chẩn đoán mắc bệnh teo đường mật bẩm sinh ngay từ lúc mới sinh. Để tìm nguồn gan phù hợp, hai người bọn họ đã thuê người mang thai hộ ở nước ngoài, sinh thêm ba đứa con trai. Nhưng tất cả đều không phù hợp, và sau khi thất bại, họ thẳng tay bỏ rơi những đứa trẻ trên đường phố.
Trước khi tôi trọng sinh, Phương Thành Châu đã nhiều lần cố gắng bắt cóc Mộng Mộng. Ngay cả xét nghiệm phù hợp gan cũng được thực hiện khi con bé đang trong trạng thái hôn mê. Chỉ vì tôi luôn theo dõi rất sát sao, hắn mới không thực hiện được ý đồ.
Người vợ của vị đạo diễn mà Cao Phương Phương từng ngoại tình trước đây cũng đứng ra "bóc phốt" cô ta.
Hàng ngàn hình ảnh được tung ra, tiết lộ các giao dịch ngầm mà Cao Phương Phương thực hiện với nhiều bên liên quan để trốn thuế và lách luật.
Cả mạng xã hội như bùng nổ, chỉ trích tràn ngập khắp nơi. Từng hành vi tàn nhẫn và bất nhân của hai người bọn họ bị phanh phui không sót một chi tiết nào.
Câu chuyện về những đứa trẻ bị bỏ rơi, những nữ diễn viên trẻ bị chèn ép, và những lần họ cố tình nhắm vào Mộng Mộng khiến công chúng phẫn nộ đến cực điểm. Những từ khóa như "Cao Phương Phương bắt nạt người khác", "Phương Thành Châu vô nhân tính" trở thành chủ đề nóng nhất trên mạng.
Kết quả là, danh tiếng của cả hai bị hủy hoại hoàn toàn. Những hợp đồng quảng cáo, tài trợ, và vai diễn sắp tới của Cao Phương Phương bị hủy bỏ hàng loạt.
Lần này, họ không còn đường thoát nữa.
12
Cao Phương Phương tất nhiên là phát điên. Cô ta công khai mắng chửi Phương Thành Châu trước truyền thông, nói rằng hắn "vô dụng", nhiều năm như vậy mà ngay cả một nguồn gan phù hợp cũng không tìm được.
Phương Thành Châu còn chưa kịp phản hồi, cả hai đã bị bắt giam.
Chứng cứ đã được cư dân mạng tìm đầy đủ, vụ án nhanh chóng được đưa ra xét xử.
Tôi đến trại giam thăm Phương Thành Châu. Đôi mắt hắn đỏ rực, căm hận nhìn tôi, hỏi:
"Cô đối xử với tôi như thế, không sợ Mộng Mộng lớn lên sẽ hận cô sao?"
Tôi mỉm cười nhẹ nhàng, đáp lại:
"Mộng Mộng bây giờ thậm chí còn quên mất mình từng có một người cha. Tôi nói với con bé rằng, bố nó bị một căn bệnh rất nặng, phải đi xa để chữa trị."
"Anh đoán xem, Mộng Mộng đã nói gì?"
"Con bé bảo: ‘May mà người bị bệnh không phải là mẹ.’"
Nhìn vào sự tức giận và bất lực trong ánh mắt hắn, tôi suýt bật cười thành tiếng.
"Phương Thành Châu, tôi thật lòng phải cảm ơn anh. May mà từ nhỏ anh đã không yêu thương Mộng Mộng. Anh chẳng hề có vị trí nào trong lòng con bé. Nếu không, tôi thực sự không biết phải giải thích với con như thế nào."
Tôi cầm túi xách đứng dậy:
"Được rồi, hôm nay đến đây chỉ để thông báo cho anh biết. Tất cả các công ty đứng tên anh giờ đã là của tôi. Tôi đã bán cái công ty giải trí mà anh từng dùng để nuôi Cao Phương Phương và ba đứa con trai rồi. Số tiền đó tôi dùng để nuôi sống chúng luôn."
Tôi dừng lại, mỉm cười trêu tức:
"Còn Cao Thành Huyền sắp chết rồi. Mẹ anh đang chăm sóc nó. Anh yên tâm, tôi sẽ không bận tâm đâu, dù là bà ta hay thằng bé."
"À, mà Cao Phương Phương đang ở phòng giam kế bên. Tôi phải qua thông báo cho cô ta nữa."
Phía sau, tiếng gào thét tuyệt vọng và điên cuồng của Phương Thành Châu vang lên.
Tiếng hét của hắn bị dập tắt bởi sự trấn áp lạnh lùng và vô tình của cai ngục.
Đây là lần đầu tiên tôi gặp trực tiếp Cao Phương Phương. Dù chúng tôi từng là bạn cùng lớp, nhưng tôi gần như không có chút ấn tượng nào về cô ta.
Khuôn mặt cô ta thế nào nhỉ? Xinh đẹp, rực rỡ, quyến rũ, nhưng lại tràn ngập sự bất mãn và méo mó.
Cô ta nhìn tôi chằm chằm, như một con rắn độc, nghiến răng nói:
"Cô đang rất đắc ý, đúng không, Tống Ninh?"
"Từ khi cô mới vào trường, tôi đã ghét cô rồi. Tôi còn xinh đẹp hơn cô, tại sao tài nguyên của cô lại tốt hơn tôi nhiều như vậy?"
Rồi giọng điệu cô ta chuyển sang châm chọc:
"Nhưng mà, Phương Thành Châu cũng vì tôi mà cưới cô đấy. Cuộc hôn nhân của cô chẳng qua chỉ là một trò đùa trong mối tình của chúng tôi thôi."
"Cô có thấy mình đáng thương không? Sáu năm hôn nhân của cô đều nằm trong lòng bàn tay tôi, tôi muốn cô khóc thì cô khóc, muốn cô cười thì cô cười."
"Bây giờ cô còn gì để đắc ý nữa?"
Tôi khẽ lắc đầu, giọng nói bình thản:
"Một năm, chỉ cần một năm là đủ để nhìn rõ một tên cặn bã. Khi Mộng Mộng ra đời, tôi đã từ bỏ Phương Thành Châu rồi."
"Đối với tôi, anh ta chỉ là công cụ kiếm tiền. Dù không có cô, trong vòng hai năm, tôi cũng sẽ tính sổ với anh ta."
"Người mãi không tỉnh ngộ chính là cô. Cô vẫn luôn mắc kẹt trong cái bóng rằng mình không bằng tôi. Bao nhiêu năm trôi qua, diễn xuất của cô vẫn chỉ như vậy."
Tôi nhìn thẳng vào cô ta, lạnh lùng nói:
"Nói để cô biết, con trai cô sắp chết rồi. Mau nhận tội đi, vẫn còn kịp để nhìn nó lần cuối."
Không giống như Phương Thành Châu nổi giận gào thét khi nghe tôi nói, Cao Phương Phương chỉ đáp lại bằng sự im lặng vô tận.
Rồi cô ta gục xuống, khóc nức nở, tiếng khóc trầm đục và đầy tuyệt vọng như bị bóp nghẹt.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận